font-size: 20px; Đánh giá và cảm nhận album "Ayam" của Disillusion
Lý Do thì nhiều, tuy nhiên các bạn muốn nghe album Ayam của Disillusion hay thưởng thức một ly cocktail, thì bài viết dưới đây cũng đem lại cùng một cảm giác nhé. À quên tớ vẫn nhắc khéo anh chị em qua twitdaily để theo dõi các bài viết đánh giá album metal từ trước đến nay. Hi vọng con server mới này an khang để lưu trữ toàn bộ dữ liệu 😀

Disillusion là bọn nào nghe không quen nhở??

Tớ biết đến Disillusion vào khoảng năm 2008-2009 qua album thứ 2 của họ là Gloria. Sau debut album Back to Times of Splendor, một album melodic death kinh điển với những manh nha của yếu tố progressive, Disillusion cho ra đời Gloria. Đó là một album gây nhiều tranh cãi vào thời điểm nó ra đời. Gloria là album mở đường cho tớ đến với thế giới của những Devin Townsend, In Mourning và progressive death. Và cho đến bây giờ, đó vẫn là một trong những album để lại dấu ấn không thể phai với tớ. Cũng giống như Opeth hay Katatonia, Disillusion cực kì xuất sắc trong việc chuyển đổi giữa những đoạn full death metal dữ dội và những giây phút lãng đãng nhuốm màu atmospheric buồn thảm và phảng phất một chút Gothic u sầu. Tiếng guitar trong nhưng sắc lạnh như dao cứa vào thịt, như những cơn gió phương Bắc bẻ cong những cành cây trơ trụi lá. Giai điệu ngẫu hứng, biến chuyển liên tục của progressive metal. Vocalist xuất sắc, đùa giỡn giữa những đoạn growl đục ngàu từ địa ngục với những tiếng thì thào vô định.

Disillusion có phải là band đi vay mượn âm nhạc hay không?

Disillusion không dừng lại ở những gì mà Opeth, Katatonia hay sau này là In Mourning và Persefone làm được. Họ còn đưa vào âm nhạc của mình thêm chất symphonic, nhạc điện tử và rất nhiều ảnh hưởng của nhạc phim. Một trong những điểm trademark của họ đó là những đoạn guitar ngắn và gấp rút chạy trên nền trống đứt quãng lỏng lẻo và vocalist “đọc lyric” một cách giận dữ và hằn học. Khá là giống với Pain Of Salvation. Có thể bạn sẽ thích hoặc sẽ ghét kiểu vocalist đấy. Cá nhân tớ thì tớ cực kì thích và nó khiến Gloria trở thành 1 album tớ cứ phải thi thoảng quay trở lại nghe một lần.

Đánh giá từng track trong “Ayam”

Trong đó, các đoạn guitar ngắn và gấp rút chạy trên nền trống đứt quãng lỏng lẻo cùng với giọng hát “đọc lyric” của vocalist đã tạo nên một điểm trademark độc đáo cho ban nhạc. Mỗi track trong album đều mang đến những cảm xúc và cảm nhận khác nhau.

See also  " We The Forlorn " By Myridian (2015) | Review on 2023

Track 01 “Am Abgrund” là một bài hát mở đầu với những đoạn guitar mạnh mẽ, kết hợp với giọng hát đầy sức mạnh của ca sĩ. Track 02 “Tormento” tiếp tục thổi vào những giai điệu đầy năng lượng, với những solo guitar và phần trống hòa quyện vào nhau tạo nên một bản nhạc vô cùng sôi động.

Track 03 “Driftwood” là một bài hát có nét romantic và lãng mạn, với những giai điệu guitar và âm nhạc nhẹ nhàng đưa ta vào một không gian riêng tư và yên bình. Track 04 “Abide The Storm” lại trở lại với những giai điệu mạnh mẽ và sôi động, với phần hòa âm đa dạng và giọng hát đầy cảm xúc.

Track 05 “Longhope” mang đến cho người nghe một cảm giác như một chuyến phiêu lưu xa xôi, với những giai điệu âm nhạc đầy kịch tính và cuốn hút. Track 06 “Nine Days” lại là một bản nhạc tĩnh lặng, với giai điệu guitar và phần trống nhẹ nhàng.

Track 07 “From The Embers” là một bản nhạc đầy cảm xúc, với giọng hát đầy sức mạnh của ca sĩ. Cuối cùng, track 08 “The Brook” là một bài hát kết thúc album với những giai điệu nhẹ nhàng, êm ái, đưa người nghe vào một thế giới đầy tưởng tượng.

Đáng tiếc là Disillusion cũng là một trong những band lười biếng bậc nhất. Sau Gloria, họ lặn 1 mạch 15 năm rồi bất thình lình trở lại không kèn không trống với The Liberation cực kì xuất sắc. Ayam nối tiếp với khoảng cách gần hơn, chỉ có 3 năm. Điều tớ nhận thấy qua từng album của Disillusion là song writing của họ càng lúc càng chuẩn mực. Gloria là một album tràn ngập ý tưởng táo báo, đầy hứng khởi và bất ngờ nhưng cũng có không ít giây phút hơi nhàm chán. The Liberation là một mà comeback xuất sắc với giai điệu sắc gọn, cuồn cuộn giàu năng lượng. Ayam giảm đi một chút cơ bắp, thay thế vào đó là classical music. Âm nhạc của Disillusion càng lúc càng rộng lớn, lồng lộng và ngẫu hứng. Xen lẫn giữa những đoạn blast, growl và groove là những đoạn piano mềm mại, tiếng trumpet buồn đến nao lòng. Len lỏi giữa death, melodic death là progressive rock. Tiếng guitar so với The Liberation dày và ấm áp hơn nhiều phù hợp khi Ayam thiên về atmospheric hơn. Trống đánh rất biến hóa và vocalist đúng kiểu Đức. Khỏe, trong nhưng tối đúng kiểu mấy band Đức như Rammstein. Nghe rất ám ảnh. Khâu sản xuất không chê vào đâu được. Disillusion vẫn cực kì xuất sắc với các bản epic trên 10 phút. Họ thoải mái chuyển đổi giữa các thể loại và để từng thành viên có cơ hội thể hiện. Bước vào năm thứ 20 của sự nghiệp, ban nhạc nước Đức có vẻ đã đạt đến độ chín chắn nhất trông âm nhạc của mình.

Tổng thể về “Ayam” – Disillusion:

Album Ayam của ban nhạc Disillusion là một tác phẩm đáng để nghe của những ai yêu thích thể loại progressive metal. Với sự kết hợp giữa các yếu tố symphonic, nhạc điện tử và những ảnh hưởng của nhạc phim, Disillusion đã tạo ra một âm nhạc đầy sức hút và sáng tạo.

01. Am Abgrund
02. Tormento
03. Driftwood
04. Abide The Storm
05. Longhope
06. Nine Days
07. From The Embers
08. The Brook
Xin cảm ơn và xin phép các anh em trong Anotherworld đã dày công ghi chép.

By admin

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *